Nghe và ghi lại từ DKC
“ Mặc dù đã nhảy ra khỏi ngành nhưng tôi vẫn theo dõi và nghiên cứu , hồi tôi làm 2008 Việt Nam có khoảng 300.000 người làm đa cấp , giờ thì khoảng 1 triệu người, cho tới cuối năm 2016 sẽ có 2 triệu người tiếp tục tham gia vào đa cấp ”
- Tất cả các Cty ở VN đều lủng về đào tạo
Đa cấp không giống bảo hiểm . Ngành bảo hiểm bỏ cuộc nhiều hơn đa cấp và luật đào thải mạnh hơn đa cấp
Đa cấp thích thì làm không thích thì thôi . Thích thì làm thủ lĩnh , còn không có khả năng thì bán lẻ cũng có tiền túc tắc .
Bảo hiểm 1 là trụ lại , 2 là lên đường . Phải có câu trả lời trong vòng 3 tháng – đừng nói là trung thành 1 vài năm mà không bỏ cuộc , không hề có chuyện đó . Đó là sự khác nhau
Bảo hiểm cũng phức tạp, rất nhiều người nói linh tinh . Nhưng mà tỷ lệ đó rất ít , vì người ta đã sàng lọc đối tượng ngay từ đầu .
Bảo hiểm đào tạo rất nhiều, rất chuyên nghiệp . Mặc dù công việc khó khăn kinh khủng . Hẹn 10 người chưa bán được 1 người , nhất là khi kinh tế xuống , nhiều người đang mua năm 1 – 2 bỏ ngang . Người ta vẫn theo , vì họ xây dựng dựa trên
triết lý .
Đương nhiên chúng ta làm kinh doanh , bỏ công sức chạy vòng vòng là chúng ta phải kiếm tiền , nhưng nó có triết lý , có tính nhân văn trong đó nữa thành sức mạnh . Có bao giờ tôi thấy đa cấp mà qua làm bảo hiểm đâu , toàn bảo hiểm qua làm đa cấp. Vốn dĩ đa cấp chứng minh được tính tiềm năng . Nhưng bảo hiểm là cái người nản đa cấp , họ qua thấy “ ủa nó tiềm năng sao môi trường phức tạp quá “ . Tại sao phức tạp , mỗi người làm 1 kiểu khác nhau .
Các công ty đều lủng về đào tạo hết , không có công ty nào chuẩn hóa a-z . Mỗi nhóm mỗi ông thủ lĩnh làm 1 kiểu .
Điển hình có nhóm anh Dean Nguyễn Nuskin – là 1 người trình độ, gốc AIA ngày xưa, đào tạo từ cả chục năm nay , ảnh xây dựng 1 hệ thống công cụ đào tạo online , Nu Việt làm tốt , những Nu khác làm không tốt . Đây là cái lủng thứ nhất dẫn đến không bao giờ thành công bền vững .
- Các thủ lĩnh xâu xé nhau . Chủ quan chưa xây dựng triết lý .
Phân biệt , chị này line anh này , chị này line anh kia. Tranh giành quyền lợi. Cạnh tranh chưa kể tính lành mạnh lẫn không lành mạnh . Ở 1 tỉnh thôi có 2 line khác nhau là người tiêu dùng người ta nhìn vào “ Cái bọn này “ .
Dẫn đến tình trạng mặc dù công ty tốt , sản phẩm tốt , lãnh đạo tốt vẫn thất bại . Lãnh đạo không bao giờ đi giải quyết những chuyện đó . Lãnh đạo chỉ lo vấn đề nhập hàng, pháp lý , hoa hồng .
Chuyện hoạt động , tạo ra văn hóa , phương pháp , toàn bộ thủ lĩnh làm hết . Đào tạo NPP là thủ lĩnh làm hết , công ty không làm chuyện đó , công ty không có kinh phí , và người ta không chuyên về cái đó . Tốt nhất là hệ thống nên để thủ lĩnh đào tạo .
Tuy nhiên thủ lĩnh mình rơi vào 2 trường hợp : Chủ quan , học chưa hết , làm chưa hết việc , hiểu chưa hết triết lý , nhào vào làm , cho nên là cảm tính . Nghĩ gì làm nấy . Không dựa trên 1 proset , không dựa trên 1 triết lý
Và thế là sự thất bại thảm hại ở đây nó đến mà những thủ lĩnh vẫn không chấp nhận được lý do tại sao mà nó lại gãy . “ Tôi đã cố gắng, tôi đã bám sát, tôi đã làm hết sức , tôi đã nói hết tất cả cần nói mà sao hệ thống vẫn đi , vẫn không đạt hiệu quả, vẫn không đoàn kết ” . Bản chất hiện nay của toàn ngành, nước nào cũng vậy
Đôi khi bạn xem thường uy tín của mình, xem thường số phận của những người đi theo mình nữa .
Thay vì vừa làm vừa nghiên cứu có thể sửa sai , luôn tìm ra phương pháp hiệu quả hơn thì chúng ta không có thời gian . Chúng ta có thời gian nói về sản phẩm, chính sách , kích động, làm chương trình event , sự kiện , xây dựng bề nổi không à – trong khi đó triết lý của hệ thống không có .
Bạn nghĩ sao tòa nhà 26 tầng , với một độ cao như vậy mà cái móng mỏng lét . Sụp là chắc . Mặc dù vừa xây lên cũng đứng được 1 thời gian – cũng hoành tráng mà sớm muộn cũng sụp . Bản thân trong thâm tâm chúng ta biết , nằm đêm gác tay lên trán hình dung hệ thống mình đi đâu về đâu mình hình dung trước được .
Nhưng đôi khi chúng ta không xây dựng dựa trên triết lý .
Mỗi nhóm làm 1 cách khác nhau , văn hóa khác nhau , chúng ta đấu với nhau lành mạnh lẫn không lành mạnh và
chúng ta làm vỡ thị trường , bên cạnh sự tấn công từ bên ngoài từ các hệ thống khác .
Đừng quan tâm chuyện bao nhiêu Công ty vào Việt Nam . Càng nhiều càng tốt , ngày xưa có 3 công ty Lô Hội , Vission , Sinh Lợi . Ao ước tại sao không là 30 hay 300 công ty , để nó tạo ra 1 sức mạnh và chứng minh cho xã hội là ngành này tiềm năng . Hãy vui mừng đi bởi vì nhiều công ty vào Việt Nam , trăm hoa đua nở chứng tỏ chúng ta đang được mùa . Kinh tế truyền thống đang down xuống, hàng bao nhiêu triệu người mất việc thất nghiệp , bao nhiêu doanh nghiệp phá sản , chứng minh cho xã hội những gì các bạn đang NDO người ta
rằng “ Kinh doanh truyền thống là rủi ro “ và nó đào thải 1 nguồn nhân lực khổng lồ đang sẵn sàng tham gia vào đa cấp . Nếu chúng ta mở rộng vòng tay và chỉ họ hướng đi . Chưa bao giờ lo lắng nhiều công ty vào Việt Nam – đó là điều khích lệ cho những người làm kinh doanh theo mạng .
Câu chuyện ai sợ mất ai ?
Giả sử bạn thuê 1 cô giúp việc . Cô này nấu ăn cực ngon, chăm con các anh chị rất là chu đáo, sạch sẽ, hiền lành đoàng hoàng, đi thưa về trình, mua đồ ăn, đi chợ rõ ràng , minh bạch . Thậm chí không có mặt mình ở nhà, nhìn qua camera cô ta sau khi dọn nhà nấu ăn xong còn dọn dẹp đồ đạc, lau chùi tươm tất, cửa nẻo kỹ càng . Cực kỳ yên tâm về nhà cửa Câu hỏi đặt ra là
“ Sợ cô ấy nghỉ việc không ? “
Ở một vị trí và 1 công việc rất là nhỏ , bình thường, đôi khi giá trị của họ tác động ngược lại người chủ : Sợ mất . Đúng hay sai . Đừng nói là các bạn là nhân viên, hay đứng ở vị trí quan trọng trong 1 công ty hay một doanh nghiệp nào đó .
Một người sợ mất là 1 người không làm hết phần của mình, không thể hiện hết trách nhiệm, không tâm huyết – cho nên mới sợ mất
Tôi có 1 người bạn . Anh ta làm việc phó phòng trong 1 công ty bình thường. Anh ta là 1 người đến sớm, về trễ, làm việc cần cù. Anh ta quan sát những nhân viên khác : Có sếp thì làm tốt, không có sếp thì rong chơi, làm lấy lệ cho xong, đùn đẩy công việc cho nhau . Anh ta thì không vậy . Cho tới 1 ngày kia, anh ta được mời làm 1 công ty khác , với mức lương cao hơn vị trí cao hơn , và anh ta quyết định ra đi và viết đơn nghỉ việc . Ông chủ gọi ông ta lên, sau khi nói chuyện trao đổi biết là không giữ lại người này, ông chủ nói ông ta rằng “ Anh có bức xúc gì không ? Anh cứ nói, tôi sẵn sàng tăng lương cho anh nếu như anh ở lại ” – “ “Không, đây là lí do cá nhân riêng , tuy nhiên trước khi tôi đi tôi chia sẻ với sếp là 1 số anh em ở đây là làm việc chưa có trách nhiệm lắm, tiêu cực sau lưng sếp, đi sớm về trễ, muốn công ty phát triển mạnh thì sếp nên xem lại ” – “ Anh đi thì thực sự là rất tiếc, mặc dù có rất nhiều đơn xin vào , tuy nhiên ở đây tôi nhờ anh 1 chuyện anh giúp dùm : Anh xem trong mối quan hệ bạn bè của anh , có ai mà làm việc giống như anh không, anh giới thiệu cho tôi một số người “ Một người phó phòng trong 1 công ty thôi, khi họ nghỉ, người chủ cảm thấy mất mát , công ty thất thoát 1 giá trị rất lớn .
Vậy thực sự trong quá trình công việc , hợp tác ai sợ mất ai ?
Cho nên tôi khuyên những ai đi làm kinh doanh , tìm sự hợp tác,
mình phải quyết định cho việc người ta sợ mất mình, chứ mình không sợ mất việc . Bằng cách gì, đơn giản là làm hết phần việc của mình, với tinh thần trách nhiệm cao nhất .
Đừng nghĩ chúng ta bỏ ra chúng ta bị hao tổn , không phải . Cái phần chúng ta nhận vốn đã nhận được rồi , đặc biệt là kinh doanh tự do . Chúng ta hưởng thành quả của công ty từ mình đổ xuống,
chúng ta là CEO là quản lý doanh nghiệp của chính chúng ta mà , tại sao chúng ta không xây dựng triết lý .
Đó là lí do mà bây giờ và sau này tôi vẫn cứ nói .
Đi đi , ai muốn đi đâu thì cứ đi . Nếu các bạn cảm thấy 1 bến bờ nào tốt hơn , và đảm bảo các cái giá trị . Cứ đi . Không có ý định giữ . Suy nghĩ đã không giống nhau thì miễn cưỡng không hạnh phúc , các bạn không hiểu triết lý, các bạn cứ chạy theo bề nổi . Rồi hãy chứng minh cho tôi thấy, các bạn thành công, bằng những con đường chính quy và đem lại giá trị cho cộng đồng . Tôi sẵn sàng vỗ tay chúc mừng, thậm chí học hỏi bạn . Thực sự mong chờ điều đó, mời uống café, mời ăn buffet Sheraton chúc mừng . Còn làm bậy để thành công, xúi giục đầu tư, kích động, gặp để khoe của thì tôi không có thời gian .
Quay trở lại câu chuyện hợp tác. Muốn tuyến dưới mình đừng bỏ , mình phải tạo ra giá trị , một sức hút , làm hết phần trách nhiệm và phần việc của mình .
Thủ lĩnh là người dẫn dắt bao nhiêu con người, người ta sẵn sàng lắng nghe các anh chị và làm theo, làm theo 1 cách vô thức. Đúng cũng làm mà làm bậy cũng làm theo . Từng câu, từng chữ phải chuẩn hóa lại, thậm chí từng ý tưởng . Không đơn giản là làm 1 vài người, sao chép ra cả 1 cộng đồng .
Ở một vị trí giúp việc trong nhà thôi , mình còn phải giữ người đó . Chứ đừng nói chúng ta là 1 người rất là quan trọng . Hình ảnh, lời nói của các anh chị ảnh hưởng trực tiếp tới nguyên 1 gia đình chúng ta , bộ mặt của nguyên 1 thị trường , hình ảnh của biết bao gia đình , biết bao số phận con người .
Đừng sợ nhiều công ty, đừng sợ nhiều đội nhóm, đừng sợ mất hệ thống . Chúng ta phải tạo ra điều gì đó để họ không đi . Mà điều đó ở đây chúng ta có .
Amway chính sách nó ngu như đất mà sao nó vẫn thành công nhất Việt Nam ? Thũ lĩnh Amway thầm lặng không ồn ào . Oriflame các anh chị làm vẫn thu nhập cao, bền vững . Lô Hội vẫn có người mới, sản phẩm vẫn chạy ra thị trường .
Họ có quyền tự hào vì những gì họ cống hiến chứ . Không ai có quyền phán xét điều đó .
Có 2 dạng tự hào : Tự hào về những giá trị không thuộc về mình đó là vớ vẩn . Chúng ta nên tự hào những gì có khả năng thuộc về mình .
Bạn ở trong tổ chức ấy , khác với, bạn tạo ra sự phát triển của tổ chức ấy .
Đừng lầm lẫn tai hại này . Hai dạng tự hào này thì cái nào giá trị và thực tế hơn ? Chụp hình với xe lamborghini của người khác có làm bạn sang trọng hơn ? Nhóm của bạn hiểu việc, biết việc bao nhiêu người ?
Nên nhớ và nhớ kỹ , có 2 lỗ lủng lớn nhất trong toàn ngành đa cấp :
1 . Lủng về đào tạo . 2. Xây dựng triết lý kinh doanh
Vá 2 lỗ lủng này là xong
Sự may mắn và giá trị nhất trong ngành này là Đào tạo . May cho tôi, ngày đó tôi vào cái công ty đó, gặp anh đó, gặp chị đó , chỉ cho tôi nhiều điều hay ,
biết nhiều giá trị sống mà nếu không có người đó tới giờ tôi vẫn cắm đầu đi làm công rồi . Biết bao con người đã biết đứng lên làm chủ số phận của mình , biết sử dụng đám đông , lực đòn bẩy để làm kinh tế .
Không may mắn, lọt vào công ty không đoàng hoàng các bạn bị gạt . Những người khác có bị gạt giống như bạn đâu . Không may mắn là gặp 1 thằng đa cấp, hay 1 con đa cấp, cái loại làm theo bầy đàn dạng ăn không và tham lam .
Thành công hay không chưa biết, các bạn thấy qua 1 thời gian tiếp xúc các bạn có thêm tri thức . Biết giao tiếp, biết đối xử với người xung quanh hơn . Ngành này buộc chúng ta phải nghiên cứu về con người, về cơ chế của sự thành công , buộc phải giúp người khác, hoặc là khỏe hơn, sống tốt hơn, nhiều tiền hơn thì các bạn mới thành công . Trước đây thì sao, thân ai nấy lo .
Nghiên cứu về kinh tế
Nó là sự kết hợp tinh tế của ba ngành mũi nhọn . Nhìn vào 3 ngành này biết sự phát triển của đất nước đó .
Thứ nhất là ngành giáo dục . Ngành này có phải phát triển giáo dục con người đúng không ? Phải tự giáo dục chính mình tốt, nếu không tự đào thải .
Thứ hai là ngành y tế . Sức khỏe ở đây được chú trọng hàng đầu , một cách khoa học .
Thứ ba là ngành kinh tế . Dạy nhau kiếm ăn , không làm việc hùng hục nữa, bắt đầu làm việc thông minh hơn : Làm việc theo đội nhóm, sử dụng sự hỗ trợ, đoàn kết , lực đòn bẩy .
Có phải đây là 3 ngành mũi nhọn của 1 đất nước không ?
Mình là người nghiên cứu sâu về ngành chứ không chỉ làm nhà phân phối đi bán lẻ kiếm tiền, xong rủ nhiều người vào bán cho nhiều tiền hơn .
Giáo dục – y tế - kinh tế
Trước đây bạn không hề có ý định sở hữu cộng đồng, xây dựng hệ thống hay kinh doanh cấp số nhân , rõ ràng bạn đã biết rất nhiều bí mật của thế giới .
Giàu về quan hệ, thông qua điều gì đó ngày hôm nay chúng ta biết nhau . Tôi cảm thấy rất là hạnh phúc khi gặp những con người cùng chí hướng , có suy nghĩ tích cực , tạo động lực cho nhau , già trẻ lớn bé cùng nhau gánh vác . Hơn rất nhiều thời gian ngồi café chém gió, những mối quan hệ đó chả đem lại giá trị gì cho cuộc sống mỗi người .
Mỗi buổi nói chuyện hay đi cùng nhau chúng ta tạo nhiều giá trị cho nhau , dạy nhau nhiều thứ , từng bước bước chân vào thế giới của những người giàu có .
Bạn có muốn trở thành bạn của những tỷ phú triệu phú thế giới không ? Và điều dễ hiểu bạn sống vây quanh bạn những người bạn ấy thì bạn cũng trở thành một trong số họ . Mối quan hệ, nó là triết lý đời thường .
Một khi bạn có triết lý, đi là đến, vấn đề là thời gian .
Một số bạn để ngoài tai, hiểu mà không đi theo nó , vô nghĩa . Sau nhiều năm nhìn lại cuộc đời các anh chị chẳng khác gì ngày hôm qua .
Khi trị giá bạn đủ , tiền đến với bạn , thời gian theo đó mà tự do . Theo đuổi sự giàu có theo triết lý đúng , nhiều khả năng bạn sẽ thảnh thơi . Theo đuổi sự thảnh thơi, an nghỉ , chả bao giờ bạn giàu có được . Các bạn cần là ăn, chơi , giành thời gian cho con cái , làm những điều bạn thích .
Khi các anh chị tự do về tài chính thì tự do về thời gian, ngành nghề này là vậy .
Khi tự do thì cái Tâm mình tràn đầy đủ hơn . Vì sao người ta gạt nhau ? Bởi vì nghèo , bần cùng sinh đạo tặc . Nghèo thì đi đôi với hèn . Thiếu tiền là nguồn gốc tội lỗi .
Có tiền và trình độ tri thứ tự nhiên con người bạn sang ra , phong thái khác . Giàu mà lúa, giàu mà thiếu tri thức nhìn không sang .
Ngành nghề này xây dựng sự hoàn mỹ cho con người .
Nhìn những người thành công trong ngành này mà xem, nhìn họ thích lắm, họ làm việc miệt mài như 1 con ong. Vì 1 mục tiêu, vì sự đam mê , vì một cuộc sống tươi đẹp .
Copy right by Đặng Phương Nam